Có ai từng lặng lẽ giữa chiều đông
Nhìn sắc nắng đang nhạt dần sau núi
Chợt nghe sóng trong lòng như giận dỗi
Lời yêu thương thời nông nổi chưa tàn.
Có ai từng đan năm ngón tay ngoan
Như vò xé tâm can vì suy nghĩ
Có phút giây giằng xé nơi lý trí
Và con tim có lí lẽ riêng mình...
Có ai từng... mím chặt khoé môi xinh
Ngăn tiếng nấc trong con tim ngào nghẹn
Tim khắc trọn bóng hình người thương mến
Chẳng lãng quên khi đêm đến sương tàn.
Có ai từng lòng nặng trĩu riêng mang
Nhìn theo bóng hoàng hôn tan vào núi
Người quay đi... bóng chìm trong đêm tối
Nghe niềm thương dâng ngập lối tim về...
Có ai từng... thổn thức giữa cơn mê...
Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc
Cái giá của tự do là cô đơn..
Chỉ tiếc con người ta kì lạ thay... Lúc cô đơn lại thèm ràng buộc
Lúc hạnh phúc thì lại muốn được tự do..
Ngộ ..ghê
Cre giáo sư xoay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét